Ở một làng kia có hai cô gái trẻ sống cùng với mẹ. Một cô tóc
nâu tên là Hồng Hoa, cô kia tóc vàng và có tên là Bạch Tuyết. Một ngày
nọ khi ngoài trời tuyết phủ trắng xóa lên mọi cảnh vật thì họ nghe thấy
có tiếng gõ cửa. Họ nhận ra đó là một con gấu rất đẹp màu nâu đang rét
cóng. Hai chị em mời con gấu bước vào nhà và ngồi xuống cùng họ sưởi ấm
bên bếp lửa. Con gấu đã sống những ngày còn lại của mùa Đông trong nhà
hai cô gái. Mùa Xuân đến nó lưu luyến chia tay hai chị em.

Một ngày mùa Hè, hai chị em đi vào rừng chơi, họ tình cờ nhìn thấy một thằng lùn rất kỳ dị.
Hình như thằng lùn đang gặp nạn, một con chim đại bàng đang cố quắp
nó đi. Hai cô gái đã dũng cảm xua đuổi con chim bay đi, thế nhưng thằng
lùn không hề tỏ ý cảm ơn họ. Một lát sau hai cô gặp lại thằng lùn đang
khốn khổ với bộ râu dài quá khổ bị mắc vào dây câu không tài nào gỡ ra
được. Hai cô lại giúp hắn thoát khỏi rắc rối nhưng thằng lùn vẫn không
hề nói một lời cám ơn. Thế rồi hôm sau khi hai chị em đi chơi họ lại gặp
lại thằng lùn đang tuyệt vọng vì không tài nào gỡ được bộ râu bị mắc
vào một thân cây, hai chị em lại không ngần ngại cắt bớt bộ râu để giải
thoát cho thằng lùn. Vậy nhưng hắn không những không cám ơn mà còn trách
mắng hai cô bé tốt bụng rất thậm tệ.

Đúng lúc ấy, từ sau một bụi rậm con gấu bạn của hai cô gái xuất hiện,
gấu ra tay trừng phạt thằng lùn. Sau đó trước mắt hai cô gái con gấu
biến thành một hoàng tử khôi ngô tuấn tú còn thằng lùn thì hóa thành
tảng đá. Thì ra chàng trai là nạn nhân của một lời nguyền do chính tên
người lùn đặt ra. Nhờ vào lòng tốt của chị em Bạch Tuyết, Hồng Hoa mà
lời nguyền mất linh nghiệm. Sau đó hoàng tử đã lấy Hồng Hoa làm vợ còn
Bạch Tuyết lấy em trai của chàng.
