Cả vương quốc đang rất vui mừng: Hoàng hậu vừa sinh hạ một cô
công chúa rất xinh xắn. Nhà vua mở tiệc lớn và mời các bà tiên đến dự.
Các bà tiên tốt bụng đều ban cho tiểu Công chúa nhiều ân huệ. Nhưng nhà
vua quên không mời một bà tiên. Bà tiên vốn rất khó tính này đến trước
công chúa nhỏ và nguyên rằng đứa bé này sẽ chết do cái xa quay sợi đâm
vào tay đúng ngày cô bé tròn mười sáu tuổi.
Lo sợ trước lời nguyền độc ác, nhà vua ra lệnh cấm dùng xa quay sợi
trên khắp vương quốc. Tuy nhiên, một bà tiên nhân từ đã giải lời nguyền
ấy và thay vào đó là công chúa sẽ ngủ thiếp đi trong một trăm năm. Nàng
công chúa lớn lên rất dịu dàng và xinh đẹp.
Ngày công chúa tròn mười sáu tuổi, nàng dạo chơi và dừng bước tại
ngôi nhà nhỏ. Nàng bước vào một căn phòng nhỏ bé, một bà lão đang ngồi
quay sợi. Công Chúa bước lại gần cái xa và thử quay. Không quen với
chiếc xa nên nàng bị đâm vào ngón tay và ngay sau đó nàng ngã xuống và
chìm trong giấc ngủ. Thế là tất cả trong cung điện cũng chìm vào giấc
ngủ cùng nàng thần dân trong có với nàng.
Chỉ có cây cối là không phải chịu số phận đó. Năm tháng trôi qua, cây
cối um tùm và bao kín cung điện thành một vành đai gai góc.
Một trăm năm như vậy trôi qua. Sau đó, vào một ngày đẹp trời, một
hoàng tử trẻ đi qua khu rừng. Chàng tò mò chú ý đến bức tường lạ bằng
cây, chàng bèn tiến lại gần. Lát sau, chàng đến được lâu đài và trong đó
chàng phát hiện ra một cô gái đang ngủ. Sắc đẹp của nàng khiến chàng
không thể kìm lòng, chàng bước đến bên và hôn nàng. Ngay sau đó nàng
thức giấc và tất cả mọi người trong cung điện cũng đều bừng tỉnh. Vài
tuần sau, hoàng tử cưới nàng công chúa xinh đẹp và họ sống với nhau rất
hạnh phúc.