Chuyện cổ tích Nàng tiên cá (tên tiếng Anh”The Little Mermaid”) là một câu truyện cổ tích Thế giới nổi tiếng của nhà văn, nhà thơ người Đan Mạch Hans Chri
❀◕ ‿ ◕❀
Ngày xửa ngày xưa, nơi đáy đại dương sâu thẳm có một cung điện nguy
nga tráng lệ, nơi vua Thủy Tề sinh sống. Ông sống trong đại dương bao la
và cai quản cả vùng biển khơi rộng lớn ấy. Vua Thủy Tề có bảy người con
gái, các nàng công chúa – nàng tiên cá ấy, cô nào cô nấy đều xinh đẹp
và đều có tài năng riêng. Đặc biệt hơn nữa, là người con gái út, nàng
công chúa tên Ariel. Ariel không chỉ xinh đẹp mà nàng còn sở hữu một
giọng hát trong trẻo, mượt mà.
Cha nàng – Vua Thủy Tề hết lòng khen ngợi: “Ariel yêu quý, con có
giọng hát thật tuyệt vời. Khi con cất tiếng hát, từng đàn cá tụ tập để
lắng nghe. Cả những con trai cũng mở miệng ra tán thưởng, để lộ ra những
hạt ngọc quý, và bầy sứa cũng phải dừng lại không trôi đi”
Công chúa Ariel rất thích cuộc sống trên mặt đất – thế giới của loài
người. Vua cha vẫn thường dặn nàng: “Mặt đất không phải thế giới của
chúng ta, con chỉ có thể ngắm nhìn và chiêm ngưỡng thôi. Chúng ta thuộc
về biển cả. Con hãy cẩn thận và tránh xa họ ra, họ sẽ luôn săn bắt thần
dân của chúng ta và luôn đem đến những điều xui xẻo mà thôi”.
Thế nhưng, vào những ngày đẹp trời, nàng vẫn thường cất tiếng hát du
dương của mình giữa biển khơi. Mặc dù bị vua cha ngăn cấm những nàng vẫn
nhiều lần trốn lên mặt nước rong chơi và ngắm nhìn đất liền từ xa.
Nàng công chúa có hai người bạn là Cá Nhỏ và Hải Âu. Hải Âu thường kể
cho hai người mọi thứ về con người mà chú biết. Một ngày nọ, Vua Thủy
Tề rất tức giận vì phát hiện ra cô con gái nhỏ của mình thường xuyên làm
trái lệnh của mình. Ngài lo lắng cho sự an toàn của nàng nên ngài cử
Cua Đỏ – một bề tôi trung thành để mắt tới nàng tiên cá.
Vài ngày sau, nàng tiên cá thấy có một chiếc tàu thủy trên mặt nước, nàng liền reo lên:
– Con người đó! – Nói rồi, nàng liền nhanh nhẹn bơi đến gần chiếc tàu.
Nàng thấy một đám thủy thủ đang nhảy múa và ca hát. Lúc sau, trên bầu
trời xuất hiện thật nhiều chùm ánh sáng đủ màu sắc rực rỡ, tiếng pháo
hoa nổ trên trời đêm. Theo sau đó là tiếng reo mừng, tung hô của đám
thủy thủ:
– Xin chúc mừng hoàng tử, thuyền trưởng của chúng ta, nhân ngày sinh
nhật thứ 20 của người. Hu-ra, hu-ra. Chúc người luôn hạnh phúc.
– Xin cảm ơn các bạn! – Hoàng tử đáp
Công chúa Ariel tự hỏi: “Sinh nhật ai vậy nhỉ?”
Nàng thấy trên boong tàu một chàng trai khôi ngô tuấn tú, mà mọi
người đang cùng hát chúc mừng sinh nhật. Ariel không thể rời mắt khỏi
chàng. Hoàng tử ấy trông mới đẹp trai làm sao! Ngay từ cái nhìn đầu
tiên, nàng đã đem lòng yêu thương chàng.
Bỗng nhiên, bầu trời tối sầm, mưa gió, sấm sét nổi lên dữ dội, chiếc
tàu chòng chành trong cơn bão. Nó bị nhấn chìm bởi những cơn sóng và
hoàng tử bị đánh văng ra khỏi mạn tàu.
Nàng tiên cá hét lên: “Mình phải cứu chàng bằng được!”
Nàng cố gắng ôm lấy hoàng tử rồi nhanh chóng đưa chàng vào bãi cát.
Khi hoàng tử vẫn chưa tỉnh, nàng hát cho chàng nghe một bản tình ca
tuyệt vời. Sau đó, nàng nghe thấy tiếng bước chân của những thủy thủ
đang tìm kiếm hoàng tử, nàng nhanh chóng bơi xuống biển.
Khi hoàng tử thức dậy, quản gia hỏi chàng:
– Hoàng tử có biết ai đã cứu chàng không?
– Có một cô gái xinh đẹp đã cứu ta, ta đã được nghe nàng hát một bản
tình ca. Chưa bao giờ ta được nghe một giọng hát hay đến như thế. Ta
phải tìm nàng để cưới nàng làm vợ. – Chàng hoàng tử đáp.
Trở lại biển khơi, nàng tiên cá ngày đêm thương nhớ hoàng tử, Vua
Thủy Tề vô cùng tức giận khi biết con gái đã yêu một con người, ngài phá
hủy toàn bộ kỷ vật về con người của nàng.
Nàng tiên cá bé bỏng cố gắng giải thích cho cha:
– Cha ơi, nhưng con yêu chàng, con muốn cưới chàng!
– Không bao giờ, hắn ta là một con người, hắn ăn cá, thần dân của ta.
– Ngài bỏ đi trong bực bội. Mặc cho nàng tiên cá ôm mặt khóc.
Cách đó không xa, mụ phù thủy hắc ám biết được câu chuyện của nàng
tiên cá qua quả cầu phép. Đã từ lâu, mụ luôn tìm cơ hội để lật đổ Vua
Thủy Tề , mụ vừa nghĩ ra một âm mưu nham hiểm